Chủ Nhật, 28 tháng 5, 2023

SƠN NAM


Nhà văn Sơn Nam sinh ngày 11-12-1926 tại Tỉnh Kiên Giang, nước Việt Nam. Ông sống và làm việc chủ yếu ở Thành phố Hồ Chí Minh, nước Việt Nam. Ông sinh thuộc cung Nhân Mã, cầm tinh con (giáp) hổ (Bính Dần 1926). Sơn Nam xếp hạng nổi tiếng thứ 55079 trên thế giới và thứ 37 trong danh sách Nhà văn nổi tiếng.

Tiểu sử nhà văn Sơn Nam

Nhà văn Sơn Nam tên thật là Phạm Minh Tài, ông là một nhà văn có nhiều sáng tác viết về Nam Bộ. Chính vì vậy, ông thường được người hâm mộ gọi với tên thân mật "ông già Nam Bộ", "ông già Ba Tri".. Ông là hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ năm 1957. Ông còn là một nhà báo, nhà nghiên cứu văn hóa nổi tiếng.

Tập thơ " Lúa reo" là tác phẩm đầu tay của Nhà văn Sơn Nam. Tập thơ được Hội Văn hoá kháng chiến Kiên Giang ấn hành năm 1948.

Năm 1951-1952, nhà văn Sơn Nam đã giành giải nhất cuộc thi văn do Uỷ ban Kháng chiến-Hành chính Nam bộ tổ chức với hai tác phẩm truyện ngắn "Bên rừng Cù Lao Dung" và "Tây đầu đỏ".

Tập truyện ngắn "Hương rừng Cà Mau" xuất bản năm 1962, là một tác phẩm nổi tiếng gắn liền với tên tuổi của nhà văn Sơn Nam. Ông còn là tác giả của nhiều công trình khảo cứu đầy giá trị về Nam Bộ như Lịch sử khẩn hoang miền Nam, Bến Nghé xưa, Văn minh miệt vườn Gia Ðịnh xưa...

Ngày 13 tháng 08 năm 2008, nhà văn Sơn Nam qua đời tại Thành phố Hồ Chí Minh vì bị suy thận, suy tim và huyết áp tụt thấp. Sau khi ông qua đời, con gái ông đã dựng một nhà lưu niệm trên khuôn viên rộng 1500m2 bên bờ kênh Bảo Định (xã Đạo Thạnh, Mỹ Tho, Tiền Giang). Nơi đây được gia đình dùng làm nơi hương khói cho ông, đồng thời cũng để những người yêu mến ông có thể ghé thăm ông.

Phong cách sáng tác

- Ông là nhà văn, nhà khảo cứu tài hoa về miền đất Nam cực nước ta. Ông được mệnh danh là: “ông già Nam Bộ”, “nhà Nam Bộ học”.- Phong cách đậm đà màu sắc Nam Bộ; cách dựng truyện li kì; nhân vật giàu sức sống, giàu ân tình và cũng rất đỗi trí dũng, gan góc, kiên cường.

Những tác phẩm đã xuất bản:

Chuyện xưa tích cũ (1958)

Tìm hiểu đất Hậu Giang (nghiên cứu-1959)

Hương rừng Cà Mau (tập truyện ngắn-1962)

Chim quyên xuống đất (tập truyện ngắn-1963)

Hình bóng cũ (1964)

Vạch một chân trời (1968)

Gốc cây, cục đá và ngôi sao (1969)

Lịch sử khẩn hoang miền Nam

Đình miếu và lễ hội dân gian miền Nam

Danh thắng miền Nam

Dạo chơi

Nói về miền Nam

Theo chân người tình & một mảnh tình riêng

Hai cõi U Minh

Vọc nước giỡn trăng

Tìm hiểu đất Hậu Giang & lịch sử đất An Giang

Xóm Bàu Láng

Bà Chúa Hòn

Tây đầu đỏ

Ấn tượng 300 năm

Người Sài Gòn

Tiếp cận đồng bằng sông Cửu Long

Bến Nghé xưa

Sơn Nam thời trẻ

Năm 1945, ông tham gia hoạt động Thanh niên Tiền phong. Sau đó, ông về công tác ở Hội Văn hóa cứu quốc tỉnh, phòng Chính trị Quân khu, phòng Văn nghệ Ban Tuyên huấn Xứ ủy Nam Bộ.

Sau Hiệp định Genève 1954, ông về Rạch Giá. Năm 1955, ông lên Sài Gòn cộng tác với các báo: Nhân loại, Công Lý, Ánh sáng, Tiếng chuông, Lẽ sống...

Năm 1960-1961, nhà văn Sơn Nam bị chính quyền Việt Nam Cộng hòa bắt giam ở nhà lao Phú Lợi. Sau khi được thả tự do, ông tiếp tục làm báo, viết văn và khảo cứu về Nam Bộ.

Bài "Thay lời tựa" trong tập truyện ngắn nổi tiếng "Hương Rừng Cà Mau" của nhà văn Sơn Nam là một bài thơ hay. Bài thơ dài 28 câu viết về thuở tiền nhân xưa từ miền Trung tha hương vào khai hoang mở cõi phương Nam. Đó là một bài thơ độc đáo hiếm thấy của nhà văn Sơn Nam mà nhiều người đã thuộc lòng vì điệu buồn chất chứa trong từng âm điệu, câu chữ.

Nhưng có lẽ ít ai biết bài thơ đó nhà văn viết khi nào và ở đâu. Một hôm vào cuối năm 2000, gần Tết, nhà văn Sơn Nam ghé thăm Báo Cần Thơ (khi đó còn ở đường Lý Tự Trọng, TP Cần Thơ) và nhắn tôi qua chơi. Tôi chở ông về nhà mình, giở cuốn "Hương Rừng Cà Mau" do NXB Trẻ tái bản năm 1986, có chữ ký tặng bằng mực đỏ của ông ngày nào, rồi hỏi:

- Bài thơ này chú Tám làm hồi nào vậy?

Ông nheo nheo mắt, nói:

- Viết từ năm 1961, trong nhà tù Phú Lợi. Hồi đó chánh quyền Sài Gòn bỏ tù cái tội mình vẫn theo kháng chiến.

Rồi ông ngồi chép lại cả bài thơ trên mặt sau một tờ lịch lớn. Nét chữ của ông khi đó đã 75 tuổi mà bay bướm quá chừng. Cuối bài thơ, ông ghi: "Viết thơ này từ năm 1961, nay cuối năm 2000 chép lại tặng nhà thơ Huỳnh Kim, bờ sông Hậu". Tôi đã nhờ thợ phủ la-mi-na và ép tờ lịch ấy lên một tấm gỗ để lưu giữ được lâu dài bút tích của nhà văn Sơn Nam.

Tôi treo kỷ vật này trên tường kế bên kệ sách và gắn kề bên nét chữ của ông, một chiếc lá cây khô hoang dã đã lìa cành tự khi nào. Chiếc lá ấy, nét chữ ấy, mỗi lần nhìn lên, như nghe có tiếng người xưa vọng lại.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét