Chủ Nhật, 4 tháng 6, 2023

VŨ HOÀNG CHƯƠNG


Vũ Hoàng Chương (14 tháng 5 năm 1915 – 6 tháng 9 năm 1976) là một nhà thơ Việt Nam. Ông quê ở Nam Định, quê gốc ở làng Phù Ủng, huyện Đường Hào, phủ Thượng Hồng, nay là xã Phù Ủng, huyện Ân Thi, tỉnh Hưng Yên.

Phong cách của anh phải sang trọng, mang âm hưởng hoài cổ, giàu nhạc tính, mang nhiều sắc thái phương Đông.

Tiểu sử

Thuở nhỏ ông học chữ Hán ở nhà, sau đó học tiểu học ở Nam Định. Năm 1931 ông vào trường Albert Sarraut Hà Nội và đỗ Abitur năm 1937. Năm 1938, ông vào khoa Luật nhưng chỉ một năm sau thì ra làm Phó Giám đốc Sở Đường sắt Đông Dương thuộc lộ Vinh-Na Sầm. .

Năm 1941, ông rời khoa Đường sắt về Hà Nội học toán rồi bỏ dở về dạy học ở Hải Phòng. Trong thời gian này, ông tiếp tục làm thơ và viết kịch. Sau đó ông về Hà Nội thành lập Ban Sân khấu Hà Nội cùng với Chu Ngọc, Nguyễn Bính. Năm 1942, công ty đã biểu diễn tác phẩm thơ của Văn Mèo tại nhà hát opera. Cũng trong năm này ông gặp Đinh Thục Oanh, em gái nhà thơ Đinh Hùng, và hai người thành hôn năm 1944.

Sau Cách mạng Tháng Tám năm 1945, ông trở về Nam Định và thể hiện tác phẩm thơ Trên đường Hoàng Cầm. Toàn quốc kháng chiến bùng nổ, Vũ Hoàng Chương cùng gia đình tản cư về Thái Bình làm thầy giáo. Khi quân đội Pháp đến bắt cả gia đình vào năm 1950, ông rời trại và trở về Hà Nội, nơi ông dạy toán, sau đó là văn học, một nghề mà ông đã làm cho đến năm 1975.

Năm 1954, Vũ Hoàng Chương di cư vào nam Sài Gòn, tại đây ông tiếp tục sáng tác và dạy học tại các trường Trung học và Đại học Văn khoa Sài Gòn. Năm 1959, ông đoạt Giải thưởng Văn học Nghệ thuật Quốc gia Việt Nam Cộng hòa với tập thơ Hoa hư. Năm đó anh sang châu Âu dự Hội nghị thơ quốc tế ở Bỉ.

Năm 1964, ông tham dự Hội nghị Nhà văn Châu Á tại Bangkok; Năm sau, 1965, ông lại tham dự Hội nghị Nhà văn Quốc tế ở Bled, Nam Tư. Năm 1967, ông lại tham gia Hội nghị Nhà văn Quốc tế, họp tại Abidjan, thủ đô Bờ Biển Ngà.

Giai đoạn 1969-1973 Vũ Hoàng Chương là Chủ tịch Trung Tâm Văn Học Việt Nam. Năm 1972 ông đoạt giải nhì văn học toàn quốc. Anh còn được tôn vinh là "Thi Ba" của Việt Nam.

Năm 1972, lần đầu tiên Vũ Hoàng Chương được đề cử giải Nobel Văn học, nhưng người đoạt giải là nhà thơ Đức Heinrich Böll, bản thân Heinrich Böll liên tục được đề cử từ năm 1960 và đến năm 1972 mới nhận giải. Sự kiện này sẽ không được Viện Hàn lâm Thụy Điển công bố cho đến năm 2023, bởi theo quy định, Viện Hàn lâm Thụy Điển mới công bố danh sách đề cử giải Nobel Văn học năm , 50 năm sau lễ trao giải.

Ngày 13 tháng 4 năm 1976, ông bị Chính phủ Cách mạng lâm thời Cộng hòa miền Nam Việt Nam bắt giam tại Nhà tù Chí Hòa. Sau khi được đưa về nhà trong cơn bệnh nặng được 5 ngày, ông qua đời tại Sài Gòn ngày 6 tháng 9 năm 1976. Mười năm sau, 1986, mộ Vũ Hoàng Chương được cải táng và an táng tại Nghĩa trang chùa Giác Minh, Gò Vấp.

Các tác phẩm tiêu biểu

Các tập thơ:

Thơ say (1940), 32 bài thơ

Mây (1943), 25 bài thơ

Thơ lửa (cùng Đoàn Văn Cừ, 1948)

Rừng phong (1954), 39 bài thơ

Hoa đăng (1959), 50 bài thơ

Tâm sự kẻ sang Tần (1961)

Trời một phương (1961), 26 bài thơ

Lửa từ bi (1963), 15 bài thơ

Ánh trăng đạo lí (1966), 30 bài thơ

Bút nở hoa đàm (1967), 51 bài thơ

Cành mai trắng mỏng (1968), 62 bài thơ

Ta đợi em từ 30 năm (1970)

Đời vắng em rồi say với ai (1971), 36 bài thơ

Ngồi quán (1971), 69 bài thơ

Chúng ta mất hết chỉ còn nhau (1973), 12 bài thơ

Kịch thơ:

Trương Chi (1944)

Vân muội (1944)

Hồng diệp (1944) .


0 nhận xét:

Đăng nhận xét